Từ khi gặp em trên sàn toàn khối, trái tim bê tông cốt thép vững chắc trong anh bỗng dao động không ngừng...
Trái tim mà anh tưởng được làm bằng vật liệu có độ cứng bằng vô cùng, lại có khả nằng cách nhiệt, cách âm tốt nữa, mà sao giờ đây, mỗi khi gặp ánh mắt ấy thì lại mềm hơn vật liệu đàn hồi, ấm nóng như có dòng thủy lực chạy qua và râm ran tiếng máy trộn vữa.
Sức bền ý chí của anh ngày nào: "Yêu làm chi để tiền uống rượu, sống cô đơn cho con gái họ buồn” bỗng tan biến ngay cả trong môi trường liên tục để nhường chỗ cho những thống kê về kích thước trái tim em.
Anh bắt đầu vẽ bóng em trên tờ khổ A2. Điểm nhìn nơi anh giờ chính là em đó, em biết không?
Anh sẽ hình họa em ngay cả trong trái tim và ý chí của mình nghe em! Liệu rằng đo đạc hay định vị bằng máy kinh vĩ đi chăng nữa có thể bằng sự cảm nhận nơi con tìm yếu ớt này.
Em ơi, xác suất để ta gặp nhau trên trái đất, nơi có độ kín không đồng nhất này là bao nhiêu % nhỉ? Liệu toán cao cấp hay phương pháp tính với đạo hàm từng phần hay tích phân toàn bộ đi chăng nữa có thể tính được không vì nó là vô cùng bé? Chỉ biết rằng, ý chí anh kết cấu bằng sự ngại ngùng và nhút nhát, còn con tim anh tỷ lệ trộn: Nhớ mong: Ngưỡng mộ: Yêu thương = 1:3:8.
Nhưng anh quyết định sẽ vượt qua ma trận trái tim em để nhập môn tin, và yêu em mãi mãi.
Liệu rằng với lý thuyết đàn hồi hay phương pháp lực của trái tim, và cả thực tập công nhân dưới ban công nơi em đứng, có thể nào biết được chuyển vị trong tim em?
Chỉ biết rằng diện tích bề mặt tiếp xúc là vô cùng bé, nhưng áp lực lại vô cùng lớn, thì ứng suất có đủ độ lớn để mở cánh cửa trái tim em. Và dù trái tim em có bị ngâm cứng bởi ý chí và lòng kiêu hãnh thì anh cũng vẫn sẽ thiết kế và thi công công trình này - công trình hạnh phúc thế kỷ sẽ không một vết nứt nào...
Anh đang xây nền móng bằng cách đào hố móng trên nền đất tốt hay yếu là phụ thuộc nơi em đó, em ơi! Anh cũng mơ đến ngôi nhà tương lai không chỉ bao quanh là bức tường với ô cửa sổ ô văng có kiến trúc hiện đại, mái uốn vòm Italia mà em thích mà nơi đó còn có tình yêu ấm nóng từ trái tim anh.
Trái tim mà anh tưởng được làm bằng vật liệu có độ cứng bằng vô cùng, lại có khả nằng cách nhiệt, cách âm tốt nữa, mà sao giờ đây, mỗi khi gặp ánh mắt ấy thì lại mềm hơn vật liệu đàn hồi, ấm nóng như có dòng thủy lực chạy qua và râm ran tiếng máy trộn vữa.
Sức bền ý chí của anh ngày nào: "Yêu làm chi để tiền uống rượu, sống cô đơn cho con gái họ buồn” bỗng tan biến ngay cả trong môi trường liên tục để nhường chỗ cho những thống kê về kích thước trái tim em.
Anh bắt đầu vẽ bóng em trên tờ khổ A2. Điểm nhìn nơi anh giờ chính là em đó, em biết không?
Anh sẽ hình họa em ngay cả trong trái tim và ý chí của mình nghe em! Liệu rằng đo đạc hay định vị bằng máy kinh vĩ đi chăng nữa có thể bằng sự cảm nhận nơi con tìm yếu ớt này.
Em ơi, xác suất để ta gặp nhau trên trái đất, nơi có độ kín không đồng nhất này là bao nhiêu % nhỉ? Liệu toán cao cấp hay phương pháp tính với đạo hàm từng phần hay tích phân toàn bộ đi chăng nữa có thể tính được không vì nó là vô cùng bé? Chỉ biết rằng, ý chí anh kết cấu bằng sự ngại ngùng và nhút nhát, còn con tim anh tỷ lệ trộn: Nhớ mong: Ngưỡng mộ: Yêu thương = 1:3:8.
Nhưng anh quyết định sẽ vượt qua ma trận trái tim em để nhập môn tin, và yêu em mãi mãi.
Liệu rằng với lý thuyết đàn hồi hay phương pháp lực của trái tim, và cả thực tập công nhân dưới ban công nơi em đứng, có thể nào biết được chuyển vị trong tim em?
Chỉ biết rằng diện tích bề mặt tiếp xúc là vô cùng bé, nhưng áp lực lại vô cùng lớn, thì ứng suất có đủ độ lớn để mở cánh cửa trái tim em. Và dù trái tim em có bị ngâm cứng bởi ý chí và lòng kiêu hãnh thì anh cũng vẫn sẽ thiết kế và thi công công trình này - công trình hạnh phúc thế kỷ sẽ không một vết nứt nào...
Anh đang xây nền móng bằng cách đào hố móng trên nền đất tốt hay yếu là phụ thuộc nơi em đó, em ơi! Anh cũng mơ đến ngôi nhà tương lai không chỉ bao quanh là bức tường với ô cửa sổ ô văng có kiến trúc hiện đại, mái uốn vòm Italia mà em thích mà nơi đó còn có tình yêu ấm nóng từ trái tim anh.